Menu

Tiếng đàn dương cầm tưởng nhớ 1 triệu người chết vì Covid (xem Video)

Hãng thông tấn Reuters hôm nay quay cảnh một người đánh đàn dương cầm ở New York, khi nước Mỹ công bố số người chết vì Covid-19 là 1 triệu người. Anh
Alex Alpert, nằm dưới cây đàn dương cầm, cho biết anh cảm nhận sự rung động từ các phím đàn khắp cơ thể, khi nằm phía dưới chiếc dương cầm ở Công viên Quảng trường Washington New York. Anh đang nghe bài “Metamorphosis” của tác giả Philip Glass.  Alpert nói: “Tôi chưa bao giờ nghe nhạc như thế từ góc độ này, rất hùng hồn”.

Cô Alex Stafford, người đang đứng nghe, lau nước mắt rồi nói: Nó giống như mọi thứ như ngừng hiện hữu, ngoại trừ những gì bên dưới cây đàn piano. Như thể không có âm thanh mà chỉ có âm nhạc. Nó gần giống như đang ở trong một cái kén. Tôi chưa từng trải qua bất cứ điều gì như vậy. Nó quá đẹp. Tôi không thể tin được những gì tôi vừa chứng kiến ​​và được tham dự.”

Anh Colin Huggins, đang là một nghệ sĩ  dương cầm 15 năm qua, chủ yếu đàn ở dưới vòm Washington Arch. Anh đẩy chiếc đàn Steinway B đời 1958 nặng 900 kí lô, hơn nửa dặm đường từ nhà kho ở Mini Manhattan, từ 5 đến 7 ngày một tuần và chơi 8 tiếng một ngày.

Mặc dù New York có lúc đã đóng cửa vì lệnh phong tỏa và kêu gọi mọi người nên ở trong nhà, nhưng Huggins vẫn tiếp tục đánh đàn trong thời gian này, có lúc không có khán giả.

Anh Arpad Makeves, người chỉnh đàn dương cầm cho biết, trong thời gian đại dịch xảy ra, Huggins là người biểu diễn duy nhất của thành phố New York. Không ai có thể đi đâu để nghe nhạc được, mà chỉ có thể vào công viên, nơi đây mà thôi.

Anh Huggins cho biết, đôi khi tôi  cảm thấy mệt mỏi với hoàn cảnh của mình, không đủ sống, không có nơi cất giữ cây đàn đẹp, không có những thứ mà tôi từng có, nhưng khi tôi nghĩ đến 1 triệu người đã chết vì Covid, tôi tự nghĩ, tôi ước mình có thể làm được nhiều hơn thế. Huggins nói: “Mặc dù tôi đã mất hầu như tất cả, nhưng cuộc sống là điều tuyệt vời nhất mà chúng ta có được và tôi ước mình có thể làm nhiều hơn nữa để giữ cho mọi người sống sót. Nhưng hiện tại, điều tốt nhất tôi có thể làm là giúp mọi người phục hồi cảm xúc sau tình trạng mất liên lạc, mất liên kết với nhau”

Huggins năm nay 44 tuổi, cư dân tiểu bang Georgia chuyển đến New York vào năm 2003 và từng là nghệ sĩ đệm đàn tại Nhà hát Ballet Hoa Kỳ.  Trước đại dịch, Huggins kiếm sống khiêm tốn bằng cách đánh đàn vào cuối tuần trong công viên. Giờ đây, anh ấy kiếm được ít hơn một nửa so với lúc trước.

Anh nói:  Hầu hết các nghệ sĩ dương cầm đều là nghệ sĩ đệm nhạc khi họ lần đầu tiên tìm việc. Nhưng tôi muốn làm điều gì đó có ý nghĩa hơn và có lợi hơn cho nhân loại. Tôi luôn muốn thể hiện cảm xúc theo cách tốt nhất. Và tôi muốn làm điều đó với âm nhạc. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ tìm ra cách để làm điều đó tốt hơn nữa. Và tôi sẽ không cần đẩy cây đàn piano này đến đây. Nhưng hiện tại, đây là chiếc đàn tốt nhất mà tôi có. ”

Huggins tồn tại nhờ các khoản quyên góp và với niềm tin vững chắc rằng “mọi thứ rồi sẽ ổn”

Hoàng Trọng Thụy tường trình cho đài LSTV.